Ngược dòng ký ức - viết tiếp ước mơ Y học cổ truyền

Date: 24/06/2025Lượt xem: 6

Tháng Năm - nắng như rót mật, những tiếng ve kêu gọi nhau vào hè, những chùm phượng đỏ chúm chím như mời gọi mỗi chúng ta trôi theo tiếng ve kêu. Giữa cái nắng đầu hè rực rỡ, khi bằng lăng tím bắt đầu nở rộ nơi góc sân quen thuộc, tôi chợt bồi hồi nghe tin Học viện Y - Dược học cổ truyền Việt Nam sắp bước sang một dấu mốc đặc biệt. Chỉ một dòng thông báo thôi cũng đủ để bao kỷ niệm xưa ùa về - những tháng năm dưới mái trường thân thương như sống lại trong tôi, vừa gần gũi, vừa thiêng liêng đến lạ.

Xa trường chưa lâu, nhưng mỗi độ hè về - mùa của những buổi bế giảng, ký ức về thời sinh viên, học viên dưới mái trường thân yêu ấy lại trở về trong tôi, vẹn nguyên và đầy xúc động như thuở ban đầu. Tôi còn nhớ như in khoảng thời gian ấy - những buổi trưa tháng Năm,sân trường nắng gắt, không một gợn gió, tiếng giảng bài vang lên trong các giảng đường vẫn còn chút oi nồng nhưng tràn đầy năng lượng. Nhớ cái cảm giác vừa bước ra khỏi phòng thi cuối kỳ, chia sẻ niềm vui với những bạn thi ca sau, rồi thở phào nhẹ nhõm như vừa trút xong một gánh nặng. Nhớ cả những chiều muộn ở thư viện, khi ánh nắng cuối ngày hắt qua ô cửa sổ, chiếu lên những trang sách đẫm mồ hôi đầy sự quyết tâm. Và hơn bao giờ hết, tôi nhớ Học viện - nơi đã đón tôi vào hành trình tri thức, nơi tôi từng loay hoay tìm lối đi, để rồi lặng lẽ trưởng thành từ những điều giản dị nhất.

Nhân dịp kỷ niệm 55 năm ngày truyền thống và 20 năm thành lập Học viện Y - Dược học cổ truyền Việt Nam, trong tôi lại trào dâng biết bao ký ức và xúc cảm về một chặng đường không thể nào quên - hành trình 5 năm sinh viên cùng gần ba năm nỗ lực vượt qua đại dịch Covid-19 để hoàn thành chương trình cao học dưới mái trường này. Chính nơi đây đã đặt nền móng tri thức, hun đúc tâm hồn và rèn giũa bản lĩnh, để hôm nay tôi có thể tự tin đứng trên bục giảng với vai trò của một giảng viên đại học.


Chúng tôi - những cô, cậu sinh viên đầy hoài bão


Tôi nhập học Học viện năm 2013, có lẽ là một “sinh viên đặc biệt” của khoá khi tuổi đời đã không còn trẻ, bước vào giảng đường với nhiều lo lắng, mặc cảm và ngổn ngang những trăn trở thường nhật. Những ngày đầu thật bỡ ngỡ khi phải ngồi cùng lớp với các bạn sinh viên chỉ đáng tuổi con mình. Nhưng cũng chính các em – những người bạn nhỏ tuổi - đã trở thành nguồn động lực lớn, luôn chia sẻ và giúp đỡ tôi vượt qua mặc cảm ban đầu để dần hòa nhập, nỗ lực học tập. Hành trình chinh phục tri thức không hề bằng phẳng. Từ những buổi sáng đến lớp, trong đầu vẫn canh cánh chuyện nhà, cơm áo, đến những kỳ thi căng thẳng mà kết quả đôi khi không như mong đợi. Tôi còn nhớ như in nỗi chênh vênh khi thi trượt môn ngoại ngữ - lần đầu tiên thất bại thực sự khiến tôi lo sợ. Nhưng cũng chính từ đó, tôi học được bài học về lòng kiên trì, sự tự tin và tinh thần vượt khó - điều mà mọi sinh viên Y đều cần trang bị để bước vào nghề.

          Năm học đầu tiên, theo như cách gọi trìu mến của các Thầy cô. “Y muỗi”! cũng qua đi nhanh chóng. Những năm tiếp theo, hành trình học tập tăng dần và chương trình học đã bắt đầu tiếp cận với tiền lâm sàng, rồi lâm sàng. Những buổi trực tại các bệnh viện lớn đã trở thành trải nghiệm không thể nào quên. Lần đầu tiên tại khoa Hồi sức tích cực của Bệnh viện 19-8 tôi đã được chứng kiến bệnh nhân thở máy, mạch yếu dần trong tiếng monitor kêu đều đều, tôi bàng hoàng nhận ra sự mỏng manh của ranh giới sống - chết và hơn hết là tinh thần trách nhiệm lớn lao của người thầy thuốc. Các Thầy và các Bác sĩ nơi đây, dù bận rộn và áp lực, vẫn giảng giải cặn kẽ từng triệu chứng lâm sàng, từng chỉ số sinh tồn trên bệnh nhân cho chúng tôi – những sinh viên còn nhiều bỡ ngỡ. Chúng tôi may mắn được học môn sản phụ khoa YHHĐ ở Bệnh viện Bạch Mai, nơi vốn nổi tiếng vì áp lực và chuyên môn cao, tôi cùng các bạn được hướng dẫn cách khám sản, cách khai thác bệnh sử kỹ lưỡng, cách giao tiếp với sản phụ đang trong trạng thái đau đớn... Tôi nhớ có lần cả nhóm bị nhắc nhở vì sơ xuất đối với sản phụ. Nhưng sau đó, chính bác sĩ ấy lại gọi chúng tôi vào hướng dẫn từng bước, cặn kẽ như một người thầy nghiêm khắc nhưng đầy tâm huyết. Các Bệnh viện là cơ sở thực tập của sinh viên Học viện, như Bệnh viện Saint Paul, Bệnh viện Thanh Nhàn chúng tôi được luân phiên khám và theo dõi bệnh nhân tại các khoa Nội, Ngoại... Tôi vẫn nhớ một bệnh nhân cao tuổi không có người thân; hôm đó, tôi đã tự tay đút cháo và dìu cụ đi vệ sinh - những việc tưởng chừng nhỏ bé nhưng lại giúp tôi nhận ra rằng “chữa bệnh” đôi khi bắt đầu từ lòng nhân ái.


Những kỳ lâm sàng và thực tập giúp chúng tôi trưởng thành hơn


Trong suốt hai khóa học, các kỳ lâm sàng và thực tập tại các bệnh viện Y học cổ truyền Hà Nội, Trung ương và Bệnh viện YHCT tỉnh Hà Nam đã trở thành những cột mốc quan trọng, giúp tôi thấu hiểu sâu sắc hơn giá trị và tinh thần của Y học cổ truyền. Từ những buổi thực hành châm cứu, xoa bóp,bấm huyệt cho đến khi được tự tin thực hiện kỹ thuật và tham gia khám chữa bệnh dưới sự hướng dẫn tận tâm của Thầy Cô, tôi không chỉ lĩnh hội được chuyên môn,mà còn thấm nhuần đạo đức nghề Y và tinh thần tôn trọng truyền thống. Chính những điều đó đã trở thành nguồn động viên to lớn, tiếp thêm cho tôi niềm tin và sức mạnh trên con đường đã chọn. Tất cả những trải nghiệm ấy - từ lý thuyết đến thực tiễn, từ giảng đường đến bệnh viện, từ thành thị đến nông thôn - đã trở thành từng viên gạch vững chắc xây nên hành trang y nghiệp của tôi hôm nay.Suốt quãng thời gian học tập, tôi may mắn được dẫn dắt bởi những người Thầy, người Cô không chỉ vững chuyên môn mà còn đầy nhiệt huyết. Họ là những người gieo hạt mầm đam mê vào từng tiết học, từng buổi lâm sàng. Tôi không thể quên những buổi đi thực tập lâm sàng tại bệnh viện, nơi tôi được học hỏi trực tiếp từ các cô giáo trẻ - tuy vóc dáng nhỏ bé nhưng bản lĩnh và tinh thần trách nhiệm lại vô cùng lớn lao. Tôi càng trân quý hơn khi chứng kiến hình ảnh cô giáo bước nhanh giữa hành lang bệnh viện, tay ôm lẵng hoa tặng Khoa lâm sàng thay cho sinh viên, chỉ vì sợ chúng tôi tốn tiền.



Những lần sinh hoạt cộng đồng đầy ý nghĩa


Từng thầy cô, từng câu nói, từng kỷ niệm nhỏ - tất cả đã góp phần tạo nên nền tảng vững chắc cho tôi trên con đường Y - nghiệp. Có người nghiêm khắc đến lạnh lùng, nhưng luôn đặt người bệnh và sinh viên lên hàng đầu.Có người tưởng như khô khan, lại lặng thầm truyền đạt cả một kho tàng tri thức quý giá. Có người chưa từng đứng lớp tôi buổi nào, nhưng lại âm thầm hỗ trợ, quan tâm lớp từng chút một. Họ là những người thầy, người cô thực sự trong trái tim tôi - suốt đời mang ơn. Nếu nói tấm bằng bác sĩ là minh chứng cho năm năm nỗ lực không ngừng nghỉ, thì điều quý giá hơn là tôi đã học được đạo làm người,tinh thần Y đức, và có được những người bạn đồng hành đáng quý. Những người bạn mà chỉ cần một tin nhắn là có mặt, là cùng chia sẻ mọi niềm vui nỗi buồn. Chính họ - cùng với Thầy Cô - đã giúp tôi vượt qua từng thử thách và giữ vững tinh thần để tiếp tục vững bước.

Ngày hôm nay, khi đã rời xa giảng đường, mang trên mình sứ mệnh mới - truyền thụ kiến thức cho thế hệ sau, tôi hiểu rõ hơn bao giờ hết: mọi điều tôi có được đều bắt nguồn từ nơi đây - Học viện Y - Dược học cổ truyền Việt Nam. Không chỉ là nơi trao cho tôi tri thức, mà còn là nơi rèn giũa nhân cách, nuôi dưỡng ước mơ và gieo vào tôi niềm tin về một nền Y học dân tộc phát triển bền vững.

Xin được gửi lời tri ân sâu sắc đến toàn thể các Thầy Cô của Học viện. Chính sự tận tụy thầm lặng, sự nghiêm khắc nhưng đầy yêu thương của Thầy Cô đã dạy tôi không chỉ biết làm bác sĩ giỏi mà còn phải trở thành một người tử tế. Và nếu có điều gì đáng tự hào, thì đó là tôi đã được học tập,trưởng thành từ chính Học viện này - nơi không chỉ dạy tôi Y lý, Y thuật mà còn dạy tôi Y đức. Những người Thầy người Cô, bằng chính cuộc đời và công việc của mình, đã cho tôi hiểu thế nào là “lương y như từ mẫu”, thế nào là truyền nghề bằng cả trái tim.

Xin tri ân Học viện Y - Dược học cổ truyền Việt Nam - ngôi trường đã chắp cánh cho tôi vững bước. Xin tri ân Quý Thầy Cô - những người đã âm thầm truyền lửa để tôi hôm nay có thể tiếp tục lan tỏa ánh sáng ấy cho thế hệ kế tiếp. Xin cảm ơn những người bạn đồng môn - những người đã cùng tôi vượt qua tháng năm học tập đáng nhớ nhất trong cuộc đời.

Và cuối cùng, xin chúc cho Học viện tiếp tục phát triển,tiếp tục là cái nôi sản sinh ra những thế hệ thầy thuốc có Tâm - có Tài, để không chỉ hôm nay chúng ta tự hào về Học viện, mà mai sau, Học viện cũng tự hào về chúng ta!



Học viện Y - Dược học cổ truyền Việt Nam sẽ mãi trong tim chúng tôi



                                 Nguyễn Thị Loan - Cựu học viên CH12




Tin liên quan:

Tổng hợp kết quả khảo sát tình hình việc làm của sinh viên tốt nghiệp năm 2023

Quyết định về việc cấp học bổng học kỳ II năm học 2023-2024 cho sinh viên đại học hệ chính quy (Có danh sách kèm theo)

Quyết định về việc thành lập Ban điều hành lâm thời Mạng lưới cựu người học Học viện Y - Dược học cổ truyền Việt Nam

Quyết định về việc ban hành quy chế tạm thời hoạt động của Mạng lưới cựu người học Học viện YDHCT Việt Nam

Quyết định về việc hỗ trợ chi phí học tập và hỗ trợ học tập HKI năm học 2024-2025 cho sinh viên hệ chính quy trình độ đại học

Quyết định về việc chi tiền trợ cấp xã hội năm học 2023-2024 cho sinh viên hệ chính quy trình độ đại học

Lý Thời Trân
Lý Thời Trân, tự Đông Bích, về già tự hiệu là Tần Hồ sơn nhân, người đời Minh, Kỳ Châu (nay là Hồ Bắc, Kỳ Xuân, Kỳ Châu).  Ông là nhà y dược học vĩ đại của...
Xem thêm
TUỆ TĨNH
Tên thật là Nguyễn Bá Tĩnh, hiệu Huệ Tĩnh, sau này khi đi tu, lấy pháp hiệu là Tuệ Tĩnh. Quê làng Nghĩa Phú, tổng Văn Thai, huyện Cẩm Giàng, phủ Thượng Hồng,...
Xem thêm
HẢI THƯỢNG LÃN ÔNG
Hải Thượng Lãn Ông tên húy là Lê Hữu Trác tên thường là Lê Hữu Chẩn, là một đại y tôn của nước ta. Sinh ngày 12/11/1724 năm Giáp Thìn về cuối đời Hậu Lê, ở...
Xem thêm
Trương Trọng Cảnh
Tên là Cơ, người đời Đông Hán, quận Nam Dương (nay là Hà Nam, Nam Dương). Ông là tác giả quyển ‘Thương Hàn Tạp Bệnh Luận’, một quyển sách y học rất có giá trị...
Xem thêm
Hoa Đà
Hoa Đà, tự Nguyên Hóa, lại có tên Phu, sống vào thời Tam Quốc. Ông là người nước Bái (nay là tỉnh An Huy, Trung Quốc). Ông thông y thuật toàn diện, giỏi ngoại...
Xem thêm
Copyright © 2016 Vatm.edu.vn